Điều tuyệt vời nhất của thanh xuân là gì anh biết không? Là có một tình yêu khiến mình say đắm, khiến mình tin vào lời nguyền vĩnh cửu, và khiến mình sẵn sàng hết lòng hết dạ vì một người mà mình thương.
Dù chẳng biết là có đi đến đoạn cuối con đường cùng nhau hay không, dù biết trước là có ba phần giông bão và tới bảy phần là đắng cay mất mát… Nhưng vẫn tin, vẫn yêu, và vẫn hy vọng với một trái tim tràn trề nhiệt huyết.
Em cũng đã từng có một thời thanh xuân sôi nổi như thế đấy anh. Em đã từng yêu một người hết lòng, chẳng mong cầu người ta ngoái đầu nhìn lại, cũng chẳng mong cầu người ta nói một câu sẽ yêu em suốt kiếp.
Và em cũng đã từng si mê, đã từng cuồng nhiệt, đã từng nghĩ rằng cuộc đời mình chỉ cần được gắn kết với người này là đã đủ hạnh phúc lắm rồi.
Đối với những ngày son trẻ, quả thật việc tim mình rung rinh và gọi tên một người khác, lạc nhịp vì một người khác, là chuỗi ngày khiến đất trời trở nên bao la, rộng lớn hơn rất nhiều. Và khi tên của người ấy trở thành giấc mơ đẹp nhất, chúng ta có nhiều hơn những niềm vui, nhiều hơn những hy vọng để tin vào tình yêu.
Em đã từng ghi tên anh vào những giấc mơ nông nổi và vụng dại của thanh xuân một thời. Chỉ tiếc rằng, thời ấy cũng đã trôi qua, và em thì thấy mình không còn trẻ dại nữa. Em đã bớt khờ khạo, bớt ngô nghê, bớt cả những mộng mơ để tin vào một mối tình không tròn vẹn.
Em ở đây, và anh ở đó. Chúng ta thuộc về hai thế giới sống riêng biệt, là những kẻ lữ hành trên hai mặt phẳng không giao cắt với nhau. Cho nên, dù em có chờ anh mải miết ở phía cuối con đường, thì con đường mà anh qua chưa bao giờ trùng lặp với con đường nơi em đứng đợi. Cho nên, em nghĩ là chỉ nên gọi tên anh trong mơ, và thức giấc vào một ngày em đủ hiểu về cuộc đời. Thế thôi!
Có những câu hát ngợi ca về tình dang dở, thường là tình dang dở sẽ đẹp, đẹp đến đau lòng. Em cũng tin và bây giờ thì thấu hiểu rồi anh ạ. Bởi vậy mà em chọn cách thu gọn bóng hình anh, cùng những khờ dại thuở ban đầu nơi em, vào những giấc mộng em từng có. Vì mộng mơ thì chẳng thành sự thật bao giờ, nên em đã sẵn sàng để mỉm cười dứt bỏ, để ra đi, và để tìm một điều mới mẻ hơn, phù hợp với em hơn.
Tạm biệt anh, những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất của em!
Tạm biệt anh, những khờ dại thuở ban đầu ngây ngốc!
Và tạm biệt anh, giấc mộng đẹp đến nao lòng nhưng không bao giờ có thể trở thành hiện thực, của riêng em!
Để lại một phản hồi