Người ta từng nói: Khi gặp đúng người, đúng thời điểm là hạnh phúc. Sai người đúng thời điểm là sai lầm. Sai người, sai thời điểm là viển vông. Nhưng đúng người, sai thời điểm là tiếc nuối.
Nếu để gọi tên cho anh em sẽ không gọi là người cũ mà là người từng thương.
Anh thương em và em cũng thương anh. Nhưng để đi đến cuối cuộc đời thì do chúng ta không còn nợ để sánh bước.
Hỏi em có tiếc không? Em tiếc chứ, tiếc cho một mối tình đẹp đẽ, hạnh phúc nhưng lại không đi chung đường.
Cuộc đời là vậy mà, chẳng phải thứ gì ta muốn đều được đâu.
Kì lạ làm sao khi mà bây giờ em lại không thể nào khóc nữa, lại cười.
Chắc có lẽ chúng ta biết dừng lại đúng lúc để giữ những kỉ niệm đẹp cùng nhau.
Là cái ôm của anh, là cái hôn anh dành cho em, là tiếng cười, là những chuyến đi điên rồ mà chúng ta đã có, là những đêm hôn nhau và rồi ôm nhau ngủ… mọi thứ nó giống như một giấc mơ quá đỗi tuyệt vời.
Cũng có lẽ em cười mãn nguyện vì em đã biết yêu thật lòng một người hết lòng là gì. Vì em đã dám yêu anh mà không màng tới chuyện gì hết…
Dù khi chia tay chúng ta đều khóc, đều đầy nước mắt. Nhưng cuối cùng điều em hạnh phúc nhất chúng ta vẫn trao cho nhau cái hôn tạm biệt.
Thanh xuân của em dù có qua bao nhiêu người, nhưng để lại cho em cảm xúc đẹp nhất, người cho em biết yêu là gì, người cho em cảm giác hạnh phúc nhất từ trước đến giờ em có chỉ có anh.
Thế nhưng thế giới này là vậy, chẳng ai chờ được người mà mình muốn đợi. Bây giờ em và anh là hai người xa lạ. Đã chia tay rồi thì không thể trở thành bạn bè, vậy nên em chọn cách trở thành người dưng.
Nếu sau này có gặp lại anh, em sẽ ngoảnh đầu bước đi. Hãy cứ coi như chúng ta là những người chẳng quen biết. Ừ thì bây giờ chúng ta chẳng còn quen biết gì cả. Anh đi đường anh, em chọn đường em. Hai con đường song song chẳng chút liên hệ. Lúc ấy, ta chỉ có thể thở dài mà luyến tiếc mãi những kỉ niệm, sau đó lại phải gượng cười để đối mặt với cuộc sống.
Anh sẽ mãi là một phần thanh xuân của em ở đó. Em sẽ cất riêng một góc trong tim mình cho anh. Để sau này có như thế nào thì anh cũng là người cho em biết hai từ hạnh phúc. Để em tự hào vì đã dành một thời tuổi trẻ để dám mở lòng mà yêu hết lòng một người như anh.
Để lại một phản hồi